Tôi năm nay 25 tuổi, tốt nghiệp đi làm được 2 năm, đã ở nhà gần 1 tháng vì dịch bệnh . Tôi vốn là người theo chủ nghĩa lạc quan nên chưa bao giờ nghĩ tình hình dịch sẽ phức tạp đến thế. Nhưng mọi chuyện rồi sẽ ổn, bằng cách này hay cách khác, tôi nghĩ vậy.
25 tuổi, tôi có một công việc ổn định, có những người thân yêu ở bên nhưng vẫn luôn cảm thấy bản thân còn mù mịt. Đây là lần đầu tiên tôi ở nhà nhiều đến vậy kể từ khi bắt đầu đi làm, và cũng thật may khi nhờ nó mà tôi nhận ra được rất nhiều điều.
01
Trong "The Wandering Earth" từng nhắc đến một vấn đề: "Khi một thảm họa bắt đầu xảy ra, người ta sẽ không quá để ý đến nó, bởi có chăng nó chỉ là một vụ núi lửa phun trào, một trận hạn hán, một giống loài bị tuyệt chủng, một thành phố bị xóa sổ. Cho đến khi thảm họa ấy ảnh hưởng trực tiếp đến từng cá nhân".
Dịch bệnh mà chúng ta đang trải qua, thực tế cũng là một thảm họa như thế.
Nó ảnh hưởng trực tiếp đến mỗi chúng ta, nó khiến cho kì nghỉ Tết dài dằng dặc chưa từng có. Khi thế giới im lặng, đời sống của tất cả như thể bị ấn nút tạm ngừng, để chúng ta cũng chậm rãi được cảm nhận từng thứ đang diễn ra trong đời sống đó.
Hóa ra nhà cửa, xe cộ, tiền bạc không phải thứ quan trọng nhất, tính mạng, sức khỏe mới là thứ cần lưu tâm.
Hóa ra khẩu trang, thứ bình thường chúng ta không hề chú ý, nay lại thành thứ vô cùng cần thiết.
Hóa ra chọn người để yêu thương, để kết hôn cũng cần cẩn trọng, bởi lẽ chọn sai, những ngày ở nhà nhiều như thế này, sáng tối phải kề cận có khả năng sẽ khiến bạn phát điên.
Hóa ra những món đồ nhỏ nhặt như nước rửa tay, khăn tay, bột giặt... là những thứ thiết yếu vào thời điểm mấu chốt sẽ giúp bạn an toàn.
Và hóa ra những người đáng hâm mộ nhất không phải ca sĩ, diễn viên hay người nổi tiếng nào đó mà lại chính là các y bác sĩ, các nhà khoa học luôn sẵn sàng cống hiến.
...
Con người vốn là sự tồn tại vô cùng nhỏ bé trong vũ trụ này. Sinh mạng của con người rất yếu ớt, nên hãy biết quý trọng thời gian, tận hưởng cuộc sống. Một người biết thỏa mãn mới là người được hạnh phúc. Vì bạn không thể biết được ngày mai và những chuyện bất ngờ cái nào sẽ đến trước.
02
Dịch bệnh ập tới bất ngờ, khiến nhiều người không kịp trở tay nhưng cũng đồng thời giúp ổn định lại mạch suy nghĩ về đời người của bạn. Sau tất cả, sức khỏe mới là tài sản lớn nhất của mỗi người. Nói cách khác, phải khỏe mạnh thì mọi chuyện mới bình yên, đây chính là xuất phát điểm của một cuộc sống thoải mái.
Đọc những câu chuyện sinh ly tử biệt diễn ra trong mùa dịch, chúng ta cũng hiểu thêm một điều rằng trên thế giới này, đứng trước cái chết, tất cả đều chỉ là chuyện nhỏ. Còn sống, đã là một niềm may mắn.
Hãy quý trọng chính sinh mệnh của mình, đừng thức khuya nữa, tập luyện nhiều lên. Cuộc sống theo quy củ có lẽ hơi nhàm chán nhưng về lâu về dài, bạn sẽ phát hiện ra những thú vui trước giờ mình chưa biết. Hơn tất cả, có sức khỏe, bạn mới có năng lực làm chủ tương lai của chính mình.
03
Dịch bệnh lần này giúp chúng ta nhận ra: Biết tự hạn chế là một loại vốn liếng.
Rất nhiều người luôn than vãn, ở nhà nhiều nhàm chán, vô vị, thà rằng đi học, đi làm... Nhưng có người từng nói: "Khi bạn không có lòng cầu tiến, chính bạn đang gây nguy hiểm cho người khác và chỉ cần bất cẩn, bạn sẽ làm hại chính mình" . Hiện tại đang là thời đại tốt đẹp nhất nhưng cũng là thời đại tồn tại nhiều vấn đề nhất. Chúng ta có thể thay đổi số phận của mình bằng việc cố gắng tự thân, nhưng chúng ta cũng rất dễ bị xã hội này đào thải, bị người khác thay thế.
Nói vậy để biết rằng kể cả khi ở nhà, bạn cũng cần trân trọng quãng thời gian này. Miễn là bạn biết sắp xếp công việc và học tập cho hợp lý thì ở đâu cũng như nhau thôi.
04
Dịch bệnh xảy ra cũng khiến chúng ta hiểu: Có tiền mới có sức mạnh.
Trong bộ phim "City of Rock" có một câu thoại vô cùng thực tế: "Tiền có thể cứu mạng còn lý tưởng và tình yêu thì không" . Câu nói nghe có vẻ rất gây tổn thương nhưng lại là hiện thực phũ phàng bạn buộc phải công nhận.
Oscar Wilde từng nói: "Khi còn trẻ, tôi từng nghĩ tiền là thứ quan trọng nhất trên thế giới, tới lúc già rồi tôi mới biết, hóa ra sự thực đúng là như thế".
Vì ảnh hưởng của dịch, rất nhiều người trong số chúng ta không được ra khỏi nhà, không được đi làm, có đi thì lương cũng giảm, việc cũng ít. Không có thu nhập, không có lương đồng nghĩa với việc phải sống bằng tiền tiết kiệm. Có người sống được 1-2 ngày, có người sống được 1-2 tuần nhưng miệng ăn núi lở, nhìn tài khoản càng ngày càng ít đi, người ta mới bắt đầu lo lắng.
Bởi vậy mới nói, tiết kiệm tiền là một việc nên làm, thậm chí phải làm. Dù bạn bao nhiêu tuổi, dù bạn đang làm công việc gì, hãy đặt cho mình mục tiêu trong nửa còn lại của năm 2020 rằng kiếm được nhiều tiền hơn, tiết kiệm được nhiều tiền hơn.
Khi bạn học được cách tăng lên tài sản của chính biên dịch mình cũng là lúc bạn tăng lên được giá trị của bản thân. Đừng để trong lúc bạn mải mê lướt Facebook, chơi game thì người ta vẫn đang tìm cách khác để kiếm tiền dẫu cũng ở nhà như bạn. Bạn không nhất thiết phải có nhiều tiền nhưng biết đầu tư thời gian và tiền bạc của mình vào việc có ích cũng có thể giúp tài sản của bạn gia tăng.
Cách đây không lâu có một cuộc khảo sát được thực hiện, đối tượng hướng tới là những bạn trẻ. Câu hỏi đặt ra là: "Sau khi hết dịch, bạn có dự định tiêu tiền bù không?".
Có 62% người tham gia lựa chọn đáp án "Vẫn như ngày xưa, chi tiêu hợp lý" , còn lại 38% lựa chọn "Không dám tiêu, phải tiết kiệm dần dần" . Từ kết quả khảo sát có thể thấy mọi người vẫn tương đối lý trí với vấn đề chi tiêu, hoặc ít nhất là bắt đầu thay đổi sau khi dịch bệnh xảy ra. Đây là một tín hiệu vô cùng đáng mừng.
Kết
Tất cả mọi thứ trên đời này chỉ là tương đối. Không có cái gì gọi là bi kịch nhất, cũng không có cái gọi là hoàn hảo nhất. Điều quan trọng là qua mỗi biến cố, bạn học được gì, bạn có được gì.
Đừng sợ hãi, cũng đừng hoang mang. Vì mọi chuyện đều sẽ qua thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét