Tầng lớp Itaewon đem đến nhiều thứ hơn hành trình báo thù của Park Sae Ro Yi (Park Seo Joon) hay những gì diễn ra trong quán nhậu Danbam. Đó là bức tranh của
thế hệ trẻ dư tài năng - thừa hoài bão và sống trọn với cảm xúc
; là
bài học về sự bình đẳng nhưng cũng chứa đựng nhiều sự thực nghiệt ngã
; là những chiêm nghiệm và triết lý về kinh doanh, quản trị được cài cắm khéo léo; và
cách dạy con của những người làm cha mẹ
, nổi bật là 2 ông bố: Trưởng phòng Park Sung Yeol (Son Hyun Joo) và Chủ tịch Jang Dae Hee (Yoo Jae Myung).
Việc nuôi dạy một đứa trẻ chưa bao giờ là chuyện dễ dàng, dù bạn có một hay nhiều đứa con. Trưởng phòng Park và Chủ tịch Jang, hai người cha với hai niềm kỳ vọng khác nhau, đồng thời đứng ở vị trí khác nhau trong xã hội, kết quả là hai cậu con trai trưởng thành với phiên bản hoàn toàn đối lập nhau.
Park Sung Yeol - ông bố dạy Park Sae Ro Yi thành người tử tế
Park Sung Yeol có lẽ là mẫu ông bố chiếm được thiện cảm của mọi nhà, và là ông bố mà mọi đứa con ở tuổi mới lớn đều mong muốn. Đảm đương vai trò của cả cha lẫn mẹ trong việc nuôi dạy Park Sae Ro Yi, trưởng phòng Park - bằng sự tinh tế, dịu dàng và đầy mẫu mực của mình - đã giúp con trở thành một chàng trai có đức tin, can đảm và tử tế.
Sae Ro Yi, 20 tuổi chấp nhận bị đuổi học chứ tuyệt đối không quỳ gối thoả hiệp, không chịu nhận sai vì nghĩ mình không sai. Sae Ro Yi, 22 tuổi tin rằng mình có thể làm lại cuộc đời khi chỉ có bằng tốt nghiệp cấp 2 và 1 tiền án trong tay. Sae Ro Yi, 29 tuổi quyết trả thù bằng được, chuyện tưởng như viển vông nhưng đang từng bước, từng bước đạt được thành công. Để có được một Sae Ro Yi như vậy, bản thân ông bố Park Sung Yeol đã là một người vô cùng, vô cùng tuyệt vời.
"Con người thì phải sống theo đức tin của riêng mình" , đó là điều ông Park đã dạy cho con trai. Ông quyết định nghỉ việc khi chủ tịch bắt con trai mình quỳ xuống xin lỗi và ra về với gương mặt thanh thản. Một người cha tử tế kỳ vọng đứa con sẽ sống theo đức tin của một người tử tế - chắc chắn sẽ không muốn con phải thoả hiệp với điều trái với lẽ thường. Con bị đuổi học, bố mất việc làm, nhưng không sao cả, điều quan trọng là cả 2 đều thấy nhẹ nhõm với chính mình.
Sau khi trở về, ông dẫn con đi ăn và uống rượu như 2 người đàn ông. Ở quán rượu, ông chỉ cho cậu con trai mới lớn cách cầm chai rượu sao cho che kín nhãn hiệu, phải rót hơn nửa chứ không được đầy ly, khi uống rượu phải hơi nghiêng người. Cũng ở đây, ông đã thẳng thắn chỉ ra lỗi sai ngày hôm nay của Sae Yo Ri: "Cho dù là vì lý do gì cũng không thể biện minh cho bạo lực. Hôm nay con đã làm sai nên con đã phải chịu phạt" . Thật… đáng yêu và đáng nể. Ông Park đã dạy con cách từng bước đi vào thế giới của một người đàn ông trưởng thành với tất cả yêu thương, dịu dàng và chuẩn mực như thế.
Park Sung Yeol cũng là ông bố rất kiên nhẫn với việc cố gắng thấu hiểu, làm bạn với con trai. Park Sae Yo Ri là một cậu chàng ở độ tuổi trung học có cá tính, lại không hề xuất hiện ý muốn hoà đồng. Là bố, ông Park đã luôn tìm cách trò chuyện, kết nối, tâm sự để biết con trai đang nghĩ gì, mong muốn điều gì. "Đừng có cứng nhắc quá, chỉ khiến việc hoà nhập thêm mệt mỏi thôi" , trong trường hợp nào, ông Park cũng thể hiện mình rất bình tĩnh và hiểu chuyện như thế.
Có lẽ "gà trống nuôi con" bao năm nên ông Park muốn Park Sae Yo Ri cảm nhận được cả sự yêu thương, mềm mại và dễ chịu như của 1 người mẹ - từ bản thân mình. Sự thực là ông đã làm được điều đấy, và Park Sae Yo Ri - thật may mắn làm sao khi thừa hưởng được những nét tính cách tốt đẹp này.
Sự lạc quan khó ai có được đã theo suốt hình ảnh của ông Park, trọn vẹn trong từng khoảnh khắc phim. Thứ năng lượng tích cực đó cùng nụ cười hài lòng với những thứ mình đang có, kể cả biến cố của ông Park Sung Yeol đã trở thành ký ức ngọt ngào nhất trong cuộc đời đắng ngắt của Park Sae Ro Yi.
Sae Ro Yi hôm nay vẫn đang ngẩng cao đầu mà sống dù có lúc tưởng như tất cả đã đổ sụp xuống. Thế giới có muốn đổi dời ra sao cũng kệ, chỉ cần còn sống là Sae Ro Yi còn thực hiện mục tiêu của mình. Tất cả đều nhờ ông bố tuyệt vời - trưởng phòng Park Sung Yeol.
Chủ tịch Jang Dae Hee - chà đạp lên tất cả, con trai Jang Geun Woo phải trở thành người thừa kế!
Từ một quán nhậu nhỏ ở gầm cầu trở thành công ty nổi tiếng và hùng mạnh như ngày hôm nay, Jangga chính là tâm huyết cả cuộc đời của Chủ tịch Jang. Có 2 cậu con trai, nhưng một người lại là con của vợ lẽ, lúc ấy còn quá ít tuổi - Jang Dae Hee gần như không có lựa chọn nào khác ngoài việc chọn Jang Geun Woo để giao cơ nghiệp.
Mang trong mình một kỳ vọng rất lớn, nhưng con trai sớm thể hiện mình là kẻ hợm hĩnh và đầy hèn nhát, khó có thể diễn tả được sự thất vọng của chủ tịch Jang. Bởi vậy, ông đã dạy con bằng sự cứng nhắc và tàn nhẫn của một doanh nhân sừng sỏ, lọc lõi. Jang Dae Hee yêu cầu con trai phải sống với thái độ đạp lên tất cả: đạp lên pháp luật, đạp lên kẻ yếu, đạp lên những người dưới trướng - chỉ để mục vụ mục đích chứng minh mình là kẻ mạnh. Và trong cuộc chơi này, chỉ kẻ mạnh mới có thể làm chủ.
Từ đầu đến cuối, ông ra lệnh và áp đặt Jang Geun Woo, cũng không quên dạy con sự tàn nhẫn. Jang Geun Woo gây tai nạn chết người rồi bỏ chạy, người đó lại chính là trưởng phòng thân cận với mình, Chủ tịch Jang sẵn sàng phạm pháp để người thừa kế trong tương lai không dính tiền án. Ở cương vị của mình, đó có thể là cách ông thể hiện tình thương. Nhưng không ai có thể ủng hộ điều đó.
Không chỉ che giấu việc gây tai nạn dù cậu con trai khi đó sợ đến xanh mặt và có cảm giác hối lỗi, ông còn khích bác sự ngông cuồng, hợm hĩnh của một đứa trẻ vừa lớn, chỉ cho con cách giẫm đạp và xem thường mọi thứ, kể cả luân thường đạo lý. Hãy xem ông đã nói gì với cậu con trai của mình:
- "Làm đi, bẻ một cách dứt khoát. Nếu không nó sẽ thoát khi đầu chưa lìa cổ. Park Sae Yo Ri, nhìn nó là biết. Bố không muốn nói ra điều này nhưng con kém xa nó. Nhưng nó là gia súc, còn con sinh ra là người. Bố không chấp nhận việc con bị nó hạ gục tới 2 lần mà con vẫn thấy có lỗi với nó. Con gà này là Park Sae Yo Ri. Nếu con là con trai bố, là người thừa kế Jangga thì khi ăn thịt lợn hya thịt gà, cũng đừng cảm thấy tội lỗi".
- "Nhân viên và mấy kẻ dưới trướng con làm việc vì tiền, hãy xem họ là chó".
Chuyện trở thành người thừa kế, là ông muốn vậy, và bản thân ông có lẽ hiểu hơn ai hết đó là chiếc áo quá rộng với Jang Geun Woo, nhưng ông không cho con mình cơ hội và thời gian để nghĩ xem liệu mình có thể lựa chọn khác. Ông "đào tạo" Jang Geun Woo thành người thừa kế, thì ông có quyền tát con trước cuộc họp. Sau này, ông ép Geun Woo đi xem mắt, biến hạnh phúc của con thành một cuộc hôn nhân có lợi cho tập đoàn.
Mọi thứ vạch sẵn, Jang Geun Woo chỉ như mũi tên được bắn đi, không được phép chệch hướng. Và chủ tịch Jang vẫn cố để con mình tới đích. Nhưng trước sau vẫn vậy, cả cuộc đời Jang Geun Woo sẽ chỉ sống và làm theo những mong muốn của cha mình. Chủ tịch Jang muốn dạy con làm kẻ mạnh, nhưng đáng tiếc, kết quả nhận lại chỉ là một chàng trai rỗng tuếch và dựa hơi, khoa trương và kém cỏi.
Như bao người làm cha mẹ khác, chắc chắn, Chủ tịch Jang cũng chỉ muốn con trai sẽ có những thứ tốt nhất và một cuộc đời hạnh phúc. Nhưng mối quan hệ giữa ông và Jang Geun Woo, trước sau chỉ giống như chủ tịch và một nhân viên tập sự sợ bị sa thải, trên nói thì dưới phải nghe. Tinh tường trong làm ăn nhưng cố chấp và sắt đá trong dạy con. Ông Jang có thể cho con xe xịn, gán biển tứ quý nhưng lại không biết mối quan hệ của nó với bạn bè ra sao, yêu đương thế nào. Đến mức anh chàng đã yêu Soo Ah gần chục năm rồi mà ông chỉ biết thông qua lời... thư kí. Ông có thể cho Geun Woo thừa kế cả tập đoàn, nhưng có lẽ không biết quý tử nhà mình sợ thịt gà đến xanh mặt, chỉ vì lần bị ông ép bẻ cổ con gà, chứng minh mình là kẻ mạnh.
Ai cũng ôm trong mình những kỳ vọng về đứa con mình sinh ra, nhưng từ đầu đến cuối, chủ tịch Jang với sự kỳ vọng lớn đến nặng gánh đã biến Jang Geun Woo thành một kẻ méo mó. Đôi khi người làm cha mẹ cần gạt sự kì vọng của mình sang một bên để quan sát và hiểu hơn về con mình, chứ không thể cứ cố chấp cưỡng cầu được. Ngoài xã hội có thể đứng trên vạn người, nhưng về đến nhà, rời chiếc ghế chủ tịch, ông cũng chỉ là một người bố bình thường - có lẽ Jang Dae Hee đã quên mất điều đó. Jang Geun Woo đối với bố Công ty CP dịch thuật miền trung - MIIDtrans Blog mình, tất cả đều là sợ hãi.
Nếu như ông Park mong con sẽ trở thành một người tử tế thì Chủ tịch Jang lại muốn con trở thành người thừa kế tài sản. Chính sự khác nhau về mục đích đó ngay từ đầu đã khiến cho 2 người này đi trên con 2 con đường dạy dỗ khác nhau, và có định nghĩa khác nhau về cách cho con tình thương. Người cho con mọi thứ trên đời nhưng không hề thấu hiểu, người mang đến một cuộc sống bình dị nhưng đầy ắp sự tử tế và đức tin.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét